Tìm Kiếm

Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

Hoa Lư Tứ Trấn

ĐỒNG QUÊ


Sông nước bao la cảnh hữu tình
Nắng tràn thung rộng sóng lung linh
Chim bơi cá nhảy trên sông vắng
Đâu biết ngày xưa cảnh chiến chinh

Đàn dê gặm cỏ bên chân núi
Mục đồng thổi sáo dắt trâu về
Lam chiều vương khói trên giàn mướp
Ráng hồng nhuộm thắm cánh đồng quê


LÀNG CỔ

Mái nhà ẩn hiện dưới rặng cây
Nước trong núi biếc đá rêu đầy
Làng quê yên ả trong thung núi
Kinh đô Việt cổ gió ngàn tây

Dậu tre phên liếp Cố Viên Lầu
Ba bề dựa núi ở thung sâu
Chuối xanh trổ quả bên hè vắng
Trước sân xào xạc mấy hàng cau


CỐ ĐÔ HOA LƯ

Cố đô Đại Việt thành Hoa Lư
Núi non trùng điệp phủ mây mù
Kinh đô Việt cổ nằm thung rộng
Đại thắng Minh Hoàng mãi ngàn thu

Dựng xây cung điện chế triều nghi
Định đế xưng vương lập thành trì
Đại Hoàng Cồ Việt Trường Yên phủ
Hào sâu núi hiểm bất khả tri


THÀNH CỔ

Hoa Lư kinh thành của đế vương
Mây bay phủ núi lũy biên cương
Hoàng Long 1 dậy sóng ngàn năm ngủ
Long mã 2 truy phong thượng đạo đường.

Thiên tôn sư tử phục hướng đông
Văng vẳng trời nam sáo mục đồng
Cờ lau thủa ấy còn soi bóng
Rồng vàng lượn sóng giữa thinh không


VUA ĐINH TIÊN HOÀNG

Cờ lau tập trận ở thung Lau
Mưu lược tài cao thủa ban đầu
Lũ trẻ công kênh làm minh chúa
Ai biết làm vua kẻ chăn trâu

Hoa Lư địa lợi với nhân hoà
Hai đường thủy bộ dễ vào ra
Núi non trùng điệp thành chiến lũy
Sứ quân yên loạn cõi sơn hà

Lên ngôi đế hiệu Đinh Tiên Hoàng
Đất nước an hoà cả giang san
Sánh ngang Hoàng đế vua phương Bắc
Chủ quyền dân tộc được an bang


NIÊN HIỆU THÁI BÌNH

Bỏ luôn niên hiệu của Bắc phương
Trời Nam một cõi đấng quân vương
Thái Bình niên hiệu vua Đinh đặt
Phong kiến tập quyền mạnh hùng cường

Mở nền triều chính nước non Nam
Có khác chi Đô Hán Tràng An
Trời Nam nhân kiệt còn lưu mãi
Sóng vỗ ngàn năm nước cửa Hàn


QUÂN THÀNH

Quân thành độc đáo núi đá vôi
Chót vót chênh vênh tận cõi trời
Hang động kéo dài sâu thăm thẳm
Nhật nguyệt theo mùa nước đầy vơi

Dũng lược tài ba khắp thiên hạ
Sứ quân lần lượt phục quy hàng
Đế nghiệp từ đây soi bóng cả
Bộ Lĩnh cờ lau Đinh Tiên Hoàng

QUÊ HƯƠNG NINH BÌNH


Ai về Gia Viễn, Ninh Bình
Cho ta gửi một chút tình về quê
Đêm nằm thao thức mộng mê
Một cô thiếu nữ thôn quê mỉm cười

Nghiêng vành nón lá, xinh tươi
Em ơi cho hỏi em người xã nao
Đường về Gia Thắng lối nào
Chỉ dùm anh lối đi vào phố Me!

Em cười, dừng bước, mân mê
Vạt tà áo biếc hồn quê dịu dàng
Lời oanh tiếng ngọc vang vang:
Anh về phố huyện mời sang lối này!

Không nhìn theo lối chỉ tay
Mà nhìn mầu má như mây phớt hồng
Cánh hoa sen thoảng gió đồng
Dáng chiều Gia Viễn hương nồng … và say!

Thơ: Đồng Kế